Tôi là lựa chọn của chính mình
“Tôi không phải là sản phẩm của sự ngẫu nhiên.
Lựa chọn của tôi sẽ tạo ra tôi.” (Carl Jung)
Tuy nhiên, đa số mọi người tin rằng mọi thứ diễn ra một cách ngẫu nhiên. Hầu hết mọi người đồng nhất giá trị bản thân họ với quá khứ của họ, với thành công của họ, với đánh giá của người khác về họ. Nhưng chúng ta không được định nghĩa bởi những thứ như vậy.
Như Jung nói, lựa chọn của chúng ta sẽ tạo ra chúng ta. Cuộc sống của chúng ta khác đi chỉ sau 1 lựa chọn. Chúng ta không được chọn những gì xảy ra với mình, nhưng chúng ta có quyền lựa chọn phản ứng, cảm nhận của chính chúng ta trước mọi thứ. Phản ứng của chúng ta đối với hoàn cảnh là 1 lựa chọn. Lựa chọn về người mà chúng ta muốn trở thành trong mỗi phút giây sẽ tạo dựng nên cuộc đời của chúng ta.
Hãy quên đi quá khứ, và ngay bây giờ, hãy lựa chọn người mà bạn muốn trở thành.
“Nếu bạn không biến vô thức trở thành ý thức thì vô thức sẽ dẫn hướng cuộc đời bạn và bạn gọi nó là định mệnh hay số phận”
Tại sao mọi thứ tồi tệ cứ xảy đến với tôi? Tại sao những người tiêu cực cứ xuất hiện trong đời tôi?
Vô thức điều khiển phần lớn hành vi của con người. Gần như mọi hoạt động của não bộ diễn ra ở miền vô thức. Vấn đề là rất ít người biết được nguyên lí căn bản này và để cho cuộc đời thuận ý tự nhiên. Lặp đi lặp lại phản ứng giống nhau ngày này qua ngày khác.
Anh-xtanh nói định nghĩa về chứng điên đó là làm cùng 1 việc lặp đi lặp lại hết ngày này qua ngày khác và mong chờ 1 kết quả khác biệt nào đó. Chỉ khi bạn thay đổi phản ứng, thay đổi thái độ và hành động, thiết lập điều kiện cho vô thức thì bạn mới thấy cuộc đời đổi thay. Chỉ khi bạn hiểu tại sao bạn lại hành động theo cách nào đó thì bạn mới có thể hành động tốt hơn. Chỉ khi nào ta hiểu tại sao ta cảm nhận theo cách nào đó, theo cách nhất quán, thì ta mới có thể cảm nhận tốt hơn theo bất kỳ cách nào.
Bạn cần lùi lại để tra vấn cuộc đời của mình, tra vấn chính bản thân mình.
Cảm xúc, hành vi, thói quen và hành động nào đang diễn ra tự động? Những gì bạn có thể mang ra ánh sáng, ra vùng ý thức, ra với hiện thực của bạn? Nếu bạn có thể quản lý chúng, bạn có thể bắt đầu thay đổi thói quen một cách chủ động.
Với sự lặp lại, nhắc đi nhắc lại, bạn có thể thiết lập nên những thói quen mới, cảm nhận mới và hành vi mới trong vô thức của mình.
“Thứ dù nhỏ nhặt nhưng có ý nghĩa thì vẫn giá trị hơn thứ lớn lao nhưng vô nghĩa”
Không có sự tương phản của buồn đau thì hạnh phúc không hề tồn tại. Thiếu vắng bóng tối thì ánh sáng cũng không tồn tại. Do đó, một cuộc đời hạnh phúc không phải là một cuộc đời không có buồn phiền, đau khổ, thất bại và nhiều vấn đề.
Một cuộc đời hạnh phúc hay một cuộc đời trọn vẹn (full life) là một cuộc đời có ý nghĩa.
Nếu bạn có tất cả tiền bạc trên trái đất và tất cả những gì bạn mong ước sở hữu, thì cũng chẳng có gì đảm bảo cho hạnh phúc, và nó hoàn toàn là vô nghĩa.
Bạn không cần phải có tiền hay sở hữu thật nhiều cái gì đó để trở nên có ý nghĩa. Nhưng ý nghĩa sẽ tạo dựng một cuộc đời giàu có.
Với ý nghĩa và mục đích cuộc đời, bạn có thể đối mặt với những thách thức vô hình của cuộc đời mà không chút sợ hãi.
Với ý nghĩa và mục đích cuộc đời, bạn có thể để cho quá khứ quên lãng vì luôn có một tương lai sáng hơn để hướng đến, để tin vào.
Ý nghĩa và mục đích cho bạn lí do để thức dậy mỗi sáng, hào hứng làm việc cho ngày mới.
Mục đích sống thắp sáng ngọn nến trong bóng đêm tồn tại của bạn.
Khám phá xem bạn là ai. Tạo dựng 1 cuộc đời ý nghĩa và có mục đích. Chấp nhận mọi thử thách vô hình đến với bạn.
“Tất cả tuỳ thuộc vào cách nhìn nhận của ta với mọi thứ chứ không phải bản thân chúng.
Những gì xảy đến với bạn không phải là thực tại, đó toàn bộ là sự diễn giải của bạn về thực tại.
Vào một ngày đẹp nhất của mình, một thử thách xuất hiện và bạn đối phó với nó, với sự hiện diện, với sự tự tin, với năng lực của mình. Rồi thì, thử thách sẽ qua đi. Có lẽ, thậm chí nó trở thành niềm vui hay một sự hiểu biết mới.
Vào một ngày tồi tại, cùng thử thách như vậy xuất hiện, bạn tức giận với nó một cách vô thức. Thử thách đó biến thành một vấn đề lớn hơn, nghiêm trọng hơn, hậu quả tác động tới cuộc đời bạn lớn hơn. Nó không đi theo một cách vui vẻ.
Điều gì đã xảy ra vậy? Nó cùng là 1 thử thách mà? Tất cả tuỳ thuộc vào cách bạn nhìn nhận và phản ứng với nó.
Tất cả chúng ta đều trải qua những khoảnh khắc như vậy. Vấn đề càng nghiêm trọng do phản ứng của chúng ta. Thử thách tan biến cũng do phản ứng của chúng ta. Không phải do mọi thứ như thế nào mà bởi cách chúng ta nhìn nhận chúng như thế nào.
Chúng ta có thể thấy vẻ đẹp đẽ ở mọi thứ và vẻ xấu xí ở mọi thứ. Câu hỏi sẽ là: “Bạn chọn nhìn điều gì?”
“Suy nghĩ là khó nên mọi người thường phán xét”.
Chúng ta cần lùi lại để nhận thấy mình đang phán xét. Và điều này không dễ dàng chút nào vì chúng ta luôn nghĩ rằng mình là một người tốt. Nhưng bạn cần làm chủ những phán xét của mình. Phán xét ai đó, phán xét thứ gì đó, phán xét hoàn cảnh.
Đã từng có khoảnh khắc nào bạn phán xét một người, hoặc một sự việc mà sau đó bạn nhận ra mình sai hoàn toàn?
Tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng từng trải qua khoảnh khắc như thế. Chúng ta không nên phán xét ai đó hay sự việc gì đó khi không biết sự thật. Nếu chúng ta không biết thì chúng ta nên thừa nhận là chúng ta không biết và kỳ vọng điều tốt nhất. Chúng ta thực sự chọn cách chúng ta nhìn nhận mọi thứ. Mọi thứ đều có thể được nhìn nhận qua lăng kính tích cực, lạc quan nếu đó là chủ ý của chúng ta. Hãy biến nó thành chủ ý của bạn.
Nhìn nhận của bạn sẽ trở nên rõ ràng chỉ khi bạn có thể hiểu rõ trái tim mình. Ai hướng ra bên ngoài, người đó mơ mộng. Ai hướng vào bên trong, người đó tỉnh thức.
Người hướng ra bên ngoài sẽ cố gắng điều chỉnh bản thân để phù hợp với bên ngoài để rồi vỡ mộng. Hướng vào bên trong để tin vào dự cảm của mình và đủ dũng cảm để sống theo ý mình. Không quan tâm tới ý kiến và phán xét của người khác. Chỉ tập trung vào cuộc sống giúp bạn thấu hiểu con người chân thật của bạn để sống cuộc đời chân thật. Đó là một cuộc đời tỉnh thức.